Thị trường phim Việt thời gian gần đây chứng kiến một nghịch lý đáng chú ý: những bộ phim được đầu tư hàng trăm tỷ đồng, với sự góp mặt của dàn sao hùng hậu và chất lượng gây tranh cãi, lại gặp khó khăn trong việc thu hút doanh thu bền vững. Điển hình là bộ phim “Đèn âm hồn” của đạo diễn Lê Hoàng Nam, dù doanh thu vượt mốc 105 tỷ đồng, gia nhập câu lạc bộ phim trăm tỷ Việt, nhưng lại nhận về nhiều ý kiến trái chiều liên quan đến diễn xuất và truyền thông. Đạo diễn cũng thừa nhận bộ phim còn nhiều hạn chế nhưng coi sự đón nhận của khán giả là động lực để tiến lên.
Ngược lại, những phim được đánh giá cao về chất lượng lại có doanh thu thấp, minh chứng rõ nét cho nghịch lý đang tồn tại trong giới làm phim Việt. Bộ phim hoạt hình “Trạng Quỳnh nhí” nhận được nhiều lời khen ngợi về nội dung và sự tâm huyết của ê-kíp thực hiện nhưng lại không đạt được kết quả doanh thu như mong đợi. Điều này cho thấy khán giả Việt Nam thậm chí còn có xu hướng ưu tiên những tác phẩm giải trí dễ xem hơn là các phim mang giá trị nghệ thuật sâu sắc, dù những tác phẩm sau này khó có thể hòa nhập vào thị trường thương mại một cách hiệu quả.
Không chỉ riêng ở nội dung, thị trường điện ảnh Việt còn gặp phải những tranh cãi từ khâu quảng bá, lồng ghép quảng cáo thiếu tinh tế trong phim ảnh gây phản cảm với người xem, một yếu tố gián tiếp ảnh hưởng doanh thu. Các nhà làm phim cũng buộc phải cân nhắc giữa sáng tạo nghệ thuật và nhu cầu thị trường để tạo ra tác phẩm không chỉ được khen mà còn có thể hút khách đến rạp.
Trong bối cảnh này, nhiều đạo diễn, nhà sản xuất vẫn nuôi hy vọng với những dự án mới đa dạng thể loại, vừa nhằm mục đích giải trí vừa muốn truyền tải nét văn hóa, lịch sử Việt Nam sâu sắc hơn đến công chúng. Họ tin rằng sự bao dung và công tâm của khán giả sẽ là chìa khóa giúp điện ảnh Việt phát triển bền vững, vượt qua những định kiến và trở thành ngành nghệ thuật vừa có chiều sâu, vừa có sức hút về mặt thương mại.
Nghịch lý phim trăm tỷ gây tranh cãi nhưng doanh thu bết bát không chỉ là tín hiệu cảnh báo cho các nhà làm phim mà còn là lời nhắc nhở rằng điện ảnh Việt cần sự giao hòa tinh tế giữa yếu tố thị trường và giá trị nghệ thuật nếu muốn chạm đến trái tim người xem và tạo ra sức sống lâu dài trên thị trường đầy cạnh tranh hiện nay.