Trong bối cảnh phát triển nhanh của công nghệ trí tuệ nhân tạo và robot, các chuyên gia dự báo khoảng 75 triệu công nhân trên toàn cầu có thể bị thay thế bởi máy móc trong thập niên tới. Đây là hệ quả tất yếu của việc tự động hóa ngày càng phổ biến, đặc biệt ở các ngành công nghiệp sản xuất và dịch vụ đơn giản.
Các cỗ máy robot ngày càng thông minh hơn, không chỉ đơn thuần thực hiện các thao tác lặp đi lặp lại, mà còn đã có khả năng học hỏi, xử lý dữ liệu và ra quyết định nhanh chóng. Điều này khiến nhiều công việc tay chân và thậm chí những công việc cần một số kỹ năng nhất định đang dần được thay thế, gây ra áp lực lớn lên lực lượng lao động truyền thống.
Tác động của xu thế này không chỉ là thách thức về việc làm mà còn khiến các quốc gia phải cân nhắc đổi mới nền giáo dục và đào tạo kỹ năng, nhằm trang bị cho người lao động khả năng thích nghi với thị trường lao động tương lai. Ví dụ ở Việt Nam, mặc dù nền kinh tế đang có nhiều chuyển đổi tích cực, tuy nhiên nguồn nhân lực lại chưa thực sự đồng bộ với xu hướng chuyển sang kinh tế số và tri thức, chưa đáp ứng đầy đủ yêu cầu của các công nghệ tiên tiến.
Bên cạnh đó, việc áp dụng robot cũng xuất hiện trong nhiều lĩnh vực khác như hành chính, giáo dục với robot hỗ trợ giáo viên và cung cấp trải nghiệm tương tác mới, góp phần nâng cao hiệu quả công việc và dịch vụ. Tuy nhiên, sự chuyển đổi này cần đi kèm với chính sách hợp lý để đảm bảo sự ổn định xã hội và phát triển bền vững.
Thập niên tới sẽ là giai đoạn thử thách lớn về mặt lao động và công nghệ, đòi hỏi sự đổi mới tư duy quản lý, sự chuẩn bị kỹ lưỡng về chiến lược đào tạo nguồn nhân lực, cũng như giải pháp kết hợp hài hòa giữa con người và máy móc trong sản xuất và dịch vụ.