Chuyện tình của chị Thủy và chị Trang bắt đầu khi hai người quen biết và nảy sinh tình cảm từ năm 2019 tại Hải Phòng. Dù không thể đăng ký kết hôn hợp pháp, hai người vẫn muốn xây dựng một gia đình và có con chung. Năm 2024, bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo, chị Thủy sinh một bé gái – đứa con chung của cả hai.
Hai người đã có thỏa thuận về việc chia sẻ quyền nuôi con, với bé gái chính thức làm con nuôi của chị Trang, theo giấy chứng nhận nuôi con nuôi do UBND xã Quốc Tuấn cấp. Theo thỏa thuận, mẹ đẻ vẫn giữ mọi quyền và nghĩa vụ với con, còn mẹ nuôi không được tranh chấp quyền nuôi dưỡng trong mọi trường hợp.
Tuy nhiên, sau khi phát sinh mâu thuẫn, chị Thủy yêu cầu chấm dứt quan hệ nuôi con nuôi của chị Trang. Phiên tòa xét xử vụ việc diễn ra đã không chấp nhận yêu cầu này của chị Thủy, thậm chí còn hủy bỏ điều khoản không cho mẹ nuôi quyền tranh chấp được ghi trong thỏa thuận ban đầu. Tòa án công nhận quan hệ nuôi con nuôi nhưng trao quyền và nghĩa vụ nuôi dưỡng cho cả hai người mẹ, mặc dù họ không có quan hệ hôn nhân hợp pháp.
Phiên tòa này được xem là một vụ việc điển hình trong bối cảnh xã hội hiện đại, khi các quan hệ gia đình ngoài truyền thống ngày càng đa dạng. Ngành tư pháp tại Hải Phòng đã sử dụng vụ án để rút kinh nghiệm, nâng cao kỹ năng xét xử các vụ việc dân sự mới phát sinh, đặc biệt xoay quanh quyền nuôi con trong các gia đình không theo mô hình hôn nhân truyền thống.
Câu chuyện của chị Thủy và chị Trang không chỉ là tranh chấp cá nhân mà còn đặt ra nhiều vấn đề pháp lý và xã hội về quyền nuôi con trong các quan hệ không chính thống. Vụ việc cũng phản ánh nhu cầu và sự thay đổi trong nhận thức về gia đình, quyền của cha mẹ và vai trò pháp luật trong việc bảo vệ quyền lợi của trẻ em khi xuất hiện các mô hình gia đình mới.