Những ngày cuối tháng 7, cả miền Tây Nghệ An như nghẹt thở trước cơn bão kép: mưa dồn dập, lũ tràn về, đất núi rung chuyển. Cả Quốc lộ 7 – con đường huyết mạch dài hơn 220km nối từ Quốc lộ 1 lên cửa khẩu Nậm Cắn rồi sang Lào – bỗng chốc tê liệt bởi hàng trăm điểm sạt lở, nứt gãy, hàng đoạn đường bị xói mòn, bùn đất phủ kín, nhiều nơi bị chia cắt hoàn toàn. Người dân các xã miền núi, biên giới lâm cảnh như bị cắt đứt với thế giới bên ngoài, nhu yếu phẩm không thể chuyển đến, bệnh viện không thể tiếp nhận bệnh nhân, tình trạng người bị thương, người cần cứu trợ càng thêm ngặt nghèo.
Không để bà con chịu đựng quá lâu, chính quyền tỉnh Nghệ An đã nhanh chóng điều động hàng chục máy xúc lật, máy xúc gàu loại lớn, hàng trăm công nhân, kỹ sư, lực lượng dân quân, công an hành quân đến các điểm sạt lở, ngập nặng nhất. Cùng với tinh thần “nước rút đến đâu, khắc phục đến đó”, đoàn công tác đã làm việc cật lực suốt ngày đêm, không quản ngại mưa gió, bùn đất, dọn dẹp, san ủi từng điểm tắc nghẽn. Đến đêm 25/7, sau biết bao nỗ lực, Quốc lộ 7 từ xã Con Cuông xuyên miền biên giới lên trung tâm xã Mường Xén đã thông hoàn toàn, cả tuyến đường rùng rợn bởi những vết sụt lún, đứt gãy, đường sạt lở xuống sông Lam bất chợt lại ùa về nhịp lưu thông.
Tuy nhiên, mừng vui chưa trọn vẹn, người dân vùng lũ vẫn còn phải đối mặt với nhiều nguy cơ. Dù đường đã thông, nhiều đoạn vẫn còn bùn đất, sạt lở nhỏ, các phương tiện chỉ được phép di chuyển với tốc độ chậm, xe bán tải, xe gầm cao mới có thể qua lại, xe nhỏ và xe tải lớn vẫn chưa thể lưu thông hết cả tuyến. Đặc biệt, đoạn Quốc lộ 7 qua xã Nậm Cắn – những bước chân cuối cùng trước khi sang đất bạn Lào – vẫn còn nhiều điểm nứt, mặt đường bị lũ nâng lên, xe gầm thấp chưa thể lên xuống trót lọt. Hàng cứu trợ vẫn được cơ quan chức năng, các tỉnh bạn như Hà Tĩnh, Hà Nội, Thanh Hóa, Ninh Bình gửi về miền núi nhưng phải chờ thêm thời gian để khắc phục hoàn toàn hạ tầng.
Bên cạnh công tác thông tuyến, sinh hoạt ở các xã miền biên bắt đầu được “bình thường mới”. Ngoài việc vận chuyển lương thực, nhu yếu phẩm, lực lượng công an, dân quân, thanh niên tiếp tục tập trung dọn vệ sinh, nạo vét bùn đất khu vực bệnh viện, trường học, xây lại nhà cho các hộ bị lũ cuốn trôi, hỗ trợ gia đình neo đơn, hoàn cảnh khó khăn. Các công nhân của Công ty CP 495 – đơn vị chịu trách nhiệm duy tu bảo dưỡng 225km Quốc lộ 7A – vẫn bám trụ, rà sót từng điểm nguy hiểm để chống nứt đường, sụt lún, đảm bảo an toàn giao thông.
Khẩn trương, dồn dập, cả quãng đường dài như trải ra trước mắt không chỉ là những cuộc cứu hộ, cứu nạn mà còn là hành trình đầy cảm xúc. Từ nhiều hướng, từng đoàn xe chất đầy lòng nhân ái, từng chiến sĩ lính cứu hỏa, công an, từng người dân bị thiệt hại nhưng vẫn vững vàng đương đầu, cùng góp sức dọn dẹp, tương trợ lẫn nhau, tất cả đều như muốn sớm đưa cuộc sống trở lại nhịp chảy bình thường. Quốc lộ 7 giờ đây không chỉ là con đường giao thông mà còn trở thành biểu tượng của tình đoàn kết, sự kiên cường trước thiên tai. Từ đây, tiếp tục một cuộc chiến dài để khôi phục hạ tầng, ổn định đời sống, nhưng ít nhất, tuyến đường huyết mạch đã có thể lại tiếp nối những dòng chảy thương mại, giao thương, kết nối miền xuôi với miền ngược, với biên giới Nậm Cắn – mạch máu cho hồi sinh vùng miền Tây Nghệ An.