Buổi chiều ngày 19/7/2025, khi những tia nắng chưa kịp tắt hẳn trên vùng di sản thiên nhiên thế giới Hạ Long, cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra. Tàu du lịch Vịnh Xanh 58 (số hiệu QN-7105) đang chở gần 50 người, trong đó hầu hết là du khách, bất ngờ bị đánh úp bởi cơn giông lốc ập đến bất thường. Con tàu gần như bị nuốt chửng giữa biển cả, để lại sau lưng tiếng kêu cứu xé lòng, những bóng người vùng vẫy trong nước cùng nỗi chết chóc ám ảnh. Sắc trời vốn trong xanh bỗng nhuốm máu, bởi chỉ trong tích tắc, ít nhất 35 người đã thiệt mạng, hàng chục người khác mất tích, nhiều nạn nhân là trẻ em. Đó là một trong những thảm họa đường thủy nghiêm trọng nhất trên vịnh Hạ Long trong vòng nhiều năm qua.
Ngay khi nhận được tin báo, các lực lượng cứu nạn cứu hộ tỉnh Quảng Ninh cùng với hơn 1.000 cán bộ, chiến sĩ, ngư dân địa phương đã xông ra vùng biển Gần hang Đầu Gỗ. Thời tiết lúc đó cực kỳ bất lợi, mưa to gió lớn khiến tầm nhìn chỉ vài mét, mặt biển cuộn sóng dữ, những thi thể và nạn nhân bị cuốn phân tán khắp nơi. Các phương tiện cứu hộ phải liều mình lội sâu vào tâm bão, các thợ lặn tìm cách phá cửa kính tàu lật, lặn xuống đáy sâu, nỗ lực tìm kiếm từng dấu hiệu sống sót. Nhìn từ trên bờ, hàng trăm ánh mắt nhìn ra mặt nước, tiếng gọi nhau, tiếng khóc hòa vào tiếng máy tàu rền vang: đó là cảnh tượng của sự mong manh giữa ranh giới giữa sống và chết. Đến tối 19/7, 10 người được cứu sống, nhưng số nạn nhân tìm được ngày một tăng, nhiều thi thể vẫn còn nằm trong nước hoặc dạt vào bờ, đọng lại nỗi đau khổ tột cùng cho gia đình nạn nhân.
Những ngày tiếp theo, không gì có thể nói lên hết sự quyết liệt của công tác tìm kiếm, cứu nạn tại hiện trường. Áp lực lớn nhất là thời gian và sự an toàn của chính những người cứu hộ. Đại tá Lê Hồng Vân, Phó Giám đốc Công an tỉnh Quảng Ninh, trực tiếp xuống hiện trường, chỉ đạo mở rộng phạm vi tìm kiếm, liên tục rà soát từng đảo nhỏ, luồng lạch, đường bờ, triển khai 28 tổ tàu, xuồng cùng chục phương tiện hiện đại. Kể cả khi bão số 3 ập đến, công tác vẫn không gián đoạn. Ngư dân, người dân địa phương cũng nối tiếp nhau ra vùng nước nguy hiểm, quẳng lưới, soi đèn, lặn tìm nạn nhân, gọi nhau trên sóng nước. Mọi hành động đều chỉ hướng đến một mục đích: tìm lại từng thi thể, để nạn nhân về với gia đình, đừng để phận người đi biển còn lưu lạc trên sóng nước.
Đằng sau cuộc chạy đua với tử thần là những câu chuyện chạm đến cảm xúc. Có cháu bé 10 tuổi được giải cứu khi còn đang mắc kẹt, run rẩy gào thét trong khoang tàu lật, rồi được các lực lượng cứu hộ nhanh chóng đưa lên bờ an toàn. Nhưng ở phía khác, những gia đình mãi chờ đợi bên bờ biển, hy vọng từng giây trong nghẹn ngào, đau đớn. Có người khóc thầm, có người gọi tên con trên bờ cát, có người ngậm ngùi nhận lại di vật. Đó không chỉ là nỗi đau của riêng ai, mà là nỗi đau chung của cả cộng đồng, cả quốc gia, cũng như câu hỏi lớn đặt ra về an toàn đường thủy, cảnh báo thời tiết, trách nhiệm quản lý tàu du lịch tại khu vực di sản quốc tế này.
Tính đến ngày 23/7, sau bốn ngày, toàn bộ lực lượng chức năng, ngư dân, bà con địa phương vẫn chưa chịu buông xuôi. Số nạn nhân mất tích giảm dần, nhưng còn hai người chưa tìm thấy, công tác tìm kiếm vẫn được thực hiện liên tục, thậm chí mở rộng ra các khu vực xa hơn. Sau mỗi đợt sóng, sau từng cơn gió xé tả tơi, vẫn là hình ảnh những chiến sĩ, những người dân miệt mài đội mưa, cúi mình trên biển cả, gọi tìm bạn bè, đồng đội, người thân. Thảm kịch lật tàu tại vịnh Hạ Long, bên cạnh những mất mát không thể đong đếm, còn là câu chuyện về sức mạnh tình dân tộc, khi mỗi người bất kể xuất thân, vị trí đều chung tay cứu người, đưa những phận người đi lạc giữa biển khơi trở về. Mặc dù biển cả có thể dữ dội, thì ở đó, vẫn luôn có sự bình an, sự hy vọng, và ngọn lửa thiêng liêng của tình người.