Tình trạng trì trệ kéo dài. Sau nhiều năm tăng trưởng dựa trên đầu tư địa ốc và doanh thu đất đai, thị trường bất động sản Trung Quốc vẫn chưa cho thấy dấu hiệu chạm đáy; nợ của các doanh nghiệp phát triển và các công ty tài chính địa phương còn lớn, hàng tồn kho nhiều và giao dịch yếu làm xói mòn niềm tin thị trường.

Áp lực tài chính của chính quyền địa phương. Các chính quyền địa phương, phụ thuộc lớn vào thu từ chuyển nhượng quyền sử dụng đất, đang chịu thiếu hụt ngân sách khi nguồn thu sụt giảm; hệ quả là họ hạn chế chi tiêu cho hạ tầng, làm giảm động lực kích thích kinh tế và tạo vòng xoáy suy giảm cho cả chuỗi bất động sản — từ nhà phát triển đến nhà thầu và nhà đầu tư.

Giải pháp nhưng chưa đủ mạnh. Trung ương đã triển khai nhiều biện pháp như siết chặt quản trị rủi ro, làm sạch nợ ẩn và khuyến khích tái cấu trúc các định chế tài chính địa phương, song những chính sách này mang tính kỹ thuật và phân mảnh; chưa xuất hiện một gói cứu trợ toàn diện đủ mạnh để khôi phục ngay niềm tin và xử lý quy mô nợ và tồn kho hiện có.

Triển vọng phân hóa và rủi ro tiếp diễn. Các chuyên gia dự báo thị trường sẽ tiếp tục phân hóa: những dự án có vị trí tốt, pháp lý hoàn chỉnh và liên kết hạ tầng vẫn có thanh khoản tương đối, trong khi dự án nhỏ lẻ, vị trí kém và pháp lý yếu tiếp tục ế ẩm; nếu không có kích thích mang tính hệ thống, giá nhà và đầu tư bất động sản nhiều khả năng tiếp tục giảm trong ngắn — trung hạn.

Tác động lan tỏa và kịch bản cần theo dõi. Suy yếu kéo dài của bất động sản không chỉ ảnh hưởng tới chủ đầu tư mà còn tác động lên ngân hàng, thị trường vốn, tiêu dùng và tăng trưởng tổng thể; nhà đầu tư cần theo dõi sát các chỉ báo như doanh số bán nhà, giá nhà theo vùng, mức độ tồn kho, dòng tiền của LGFV và các động thái chính sách trung ương—chỉ khi các yếu tố này cải thiện đồng bộ mới có thể hy vọng thị trường chạm đáy thực sự.



