Ngày 21-10, Eric Lu, nghệ sĩ piano người Mỹ gốc Trung và Đài Loan, đã làm nên lịch sử khi giành ngôi quán quân tại Cuộc thi piano quốc tế Fryderyk Chopin lần thứ 19 tại Warsaw, Ba Lan. Đây không chỉ là chiến thắng cá nhân, mà còn là dấu ấn mạnh mẽ cho sự vươn lên của các nghệ sĩ gốc Á trên sân khấu âm nhạc cổ điển – một không gian vốn được xem là di sản của phương Tây. Eric Lu, học trò của huyền thoại Đặng Thái Sơn – người châu Á đầu tiên giành giải cao nhất tại cuộc thi này năm 1980 – đã tiếp nối truyền thống, khẳng định tài năng vượt biên giới và văn hóa.

Không khí tại Warsaw năm nay đặc biệt sôi động khi 9 trong số 11 thí sinh lọt vào vòng chung kết đều là người gốc Á, chiếm hơn 80%. Bên cạnh Eric Lu, Trung Quốc có ba nghệ sĩ góp mặt, Nhật Bản cũng ghi dấu với Miyu Shindo, Tianyao Lyu và Shiori Kuwahara – người giành giải tư. Malaysia lần đầu tiên có thí sinh vào chung kết là Vincent Ong, người đã cùng Piotr Alexewicz của Ba Lan giành giải năm. Sự hiện diện rực rỡ này không chỉ là con số, mà là minh chứng cho một làn sóng tài năng trẻ châu Á đang làm mới diện mạo của âm nhạc cổ điển toàn cầu. Những cái tên từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Malaysia, Indonesia, Thái Lan đến Ấn Độ đều đang góp phần tạo nên một bản đồ âm nhạc đa sắc màu, đầy cảm xúc và sáng tạo.

Giới quan sát nhận định, chưa bao giờ sự hiện diện của các nghệ sĩ châu Á tại cuộc thi Chopin lại rõ nét đến vậy. Nghệ sĩ piano người Nhật Akiko Ebi, thành viên ban giám khảo, chia sẻ: “Sự hiện diện của các nghệ sĩ gốc Á đang ngày càng rõ nét. Không chỉ Trung Quốc hay Nhật Bản, mà cả Indonesia, Malaysia, Thái Lan và Ấn Độ đều có những tài năng trẻ đáng chú ý.” Điều này không chỉ phản ánh sự phát triển của giáo dục âm nhạc tại châu Á, mà còn cho thấy sự giao thoa văn hóa, khi những giá trị phương Đông được thể hiện qua âm nhạc phương Tây một cách tinh tế và sâu sắc.

Chiến thắng của Eric Lu không chỉ là vinh quang cá nhân, mà còn là lời khẳng định mạnh mẽ cho thế hệ nghệ sĩ trẻ châu Á – những người đang mang đến làn gió mới cho nền âm nhạc cổ điển thế giới. Họ không chỉ chơi nhạc, mà còn kể những câu chuyện vượt biên giới, chạm đến trái tim khán giả bằng cảm xúc chân thành và kỹ thuật điêu luyện. Đây là thời điểm để thế giới nhìn nhận lại bản đồ âm nhạc cổ điển, nơi mà tài năng không còn bị giới hạn bởi sắc tộc hay vùng miền, mà được tôn vinh bởi sự cống hiến và đam mê vô bờ.


