Chính phủ Việt Nam đã triển khai nhiều chính sách đột phá nhằm nâng cao chất lượng y tế cho đồng bào dân tộc thiểu số (DTTS) và miền núi, thông qua Nghị quyết số 72-NQ/TW, chú trọng phát triển y tế cơ sở và y tế dự phòng. Một trong những điểm nổi bật là tăng mức phụ cấp ưu đãi nghề cho cán bộ y tế trực tiếp làm việc tại các trạm y tế xã, đặc biệt vùng DTTS và miền núi, lên 100%, nhằm thu hút và giữ chân nhân lực chuyên môn tại những khu vực khó khăn này.
Song song với đó, chú trọng đầu tư cơ sở vật chất khang trang, trang thiết bị y tế hiện đại và phát triển đội ngũ y bác sĩ cơ hữu tại trạm y tế cấp xã đã được tỉnh Quảng Ninh và nhiều địa phương thực hiện mạnh mẽ. Việc nâng cấp hạ tầng giao thông, xây dựng nhiều dự án kết nối vùng đồng bào DTTS cũng giúp việc tiếp cận dịch vụ y tế và vận chuyển nông sản trở nên thuận tiện, từ đó tạo điều kiện cải thiện đời sống và sức khỏe người dân.
Không chỉ tập trung phát triển hạ tầng, các chương trình tập huấn nâng cao năng lực chuyên môn cho cán bộ y tế tuyến cơ sở cũng được quan tâm đặc biệt. Ví dụ, tại Đắk Nông, các lớp đào tạo về chăm sóc dinh dưỡng trong 1.000 ngày đầu đời đã giúp cộng tác viên y tế thôn, buôn nâng cao kỹ năng theo dõi sức khỏe và phòng chống suy dinh dưỡng trẻ em – vấn đề còn tồn tại ở nhiều vùng DTTS.
Mặt khác, các chính sách như tăng sự hỗ trợ từ ngân sách Nhà nước trong đóng bảo hiểm y tế đã giảm bớt gánh nặng tài chính cho các gia đình đồng bào DTTS, góp phần mở rộng cơ hội tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe, nhất là đối với học sinh ở vùng sâu, vùng xa. Mặc dù còn khó khăn về nhận thức và điều kiện kinh tế, nhưng sự phối hợp nỗ lực giữa các cơ quan chức năng và cộng đồng đang dần thay đổi tình trạng này.
Đồng thời, mô hình cấp cứu ngoại viện với trang thiết bị hiện đại cùng việc phổ cập kỹ năng sơ cấp cứu cho người dân cũng đang được Bộ Y tế phối hợp với các tập đoàn lớn triển khai thí điểm ở nhiều tỉnh, góp phần nâng cao năng lực phản ứng y tế kịp thời cho vùng dân tộc thiểu số. Tất cả những giải pháp này không chỉ cải thiện hệ thống y tế mà còn góp phần giảm sự chênh lệch về chất lượng dịch vụ y tế giữa vùng đô thị và vùng dân tộc thiểu số, hướng tới xây dựng hệ thống y tế công bằng và phát triển bền vững.