Sắp tới, Bộ Tài chính đề xuất đánh thuế thu nhập cá nhân 20% trên phần lãi ròng từ việc chuyển nhượng chứng khoán của cá nhân cư trú, thay thế mức thuế cố định 0,1% trên giá trị giao dịch từng lần như hiện hành. Thuế được tính trên phần chênh lệch dương giữa giá bán trừ giá mua và các chi phí hợp lý phát sinh trong năm, người nộp thuế sẽ phải quyết toán thuế hàng năm. Trong trường hợp không xác định được giá vốn, thuế sẽ tính bằng 0,1% trên giá trị giao dịch như hiện tại. Đề xuất này được xem là tiệm cận với thông lệ quốc tế và nhằm phản ánh đúng bản chất thu nhập đầu tư.
Tuy nhiên, đề xuất thu 20% trên lợi nhuận chứng khoán không nhận được đồng thuận rộng rãi từ giới đầu tư và chuyên gia. Nhiều ý kiến cho rằng mức thuế 20% là khá cao so với đặc thù của thị trường và nhà đầu tư cá nhân phần lớn, có thể tạo áp lực và cản trở sự phát triển bền vững của thị trường chứng khoán trong nước. Một số ý kiến khác lại đề xuất giữ nguyên cách thu thuế hiện hành để bảo đảm tính đơn giản và tránh gánh nặng hành chính phức tạp cho nhà đầu tư nhỏ lẻ.
Cũng có quan điểm cho rằng thuế tài sản số và các hoạt động kinh doanh kỹ thuật số nên được quản lý minh bạch hơn, và mức 0,1% trên giá trị giao dịch trong ngắn hạn được xem là bước đi phù hợp để nâng cao nhận thức và thu thuế hiệu quả, trong khi cần sự hoàn thiện khung pháp lý để tránh thất thu thuế trong tương lai. Việc triển khai chế độ thuế mới đòi hỏi sự minh bạch trong quản lý, hỗ trợ giám sát thu nhập và cơ chế quyết toán thuế chặt chẽ.
Trước sự thay đổi này, nhiều nhà đầu tư đang đứng trước ngã rẽ: Nên xem thuế mới như “dao mổ” sắc bén nhằm loại bỏ các giao dịch đầu tư ngắn hạn bóp nghẹt thị trường hay là “búa tạ” quá nặng làm tổn hại động lực đầu tư và sự phát triển của toàn thị trường. Câu chuyện thuế chứng khoán hiện nay chính là một bài toán cân bằng giữa kiểm soát thuế và phát triển kinh tế, đòi hỏi sự lắng nghe, điều chỉnh phù hợp từ cơ quan quản lý để hài hòa lợi ích giữa Nhà nước và nhà đầu tư cá nhân.