Trong làn sóng dịch chuyển dòng vốn và hoạt động tài sản số toàn cầu, Việt Nam đang được định vị như một điểm đến chiến lược mới. Trung tâm Tài chính Quốc tế (IFC) tại TP.HCM không còn chỉ là khái niệm quy hoạch, mà đang dần hiện hữu như một “bến đỗ an toàn” cho các công ty công nghệ tài chính, nền tảng tài sản số và các quỹ đầu tư quốc tế. Với diện tích gần 900 ha, cơ chế pháp lý linh hoạt, ưu đãi thuế và chính sách visa dài hạn, IFC đang trở thành thỏi nam châm hút dòng vốn toàn cầu, kéo theo cả chuyên gia, doanh nghiệp và tiêu chuẩn sống mới. Đây không chỉ là bước đi về hạ tầng, mà là tham vọng đưa TP.HCM từ một siêu đô thị thành một trung tâm tài chính khu vực, nơi các công ty tài sản số có thể vận hành hiệu quả, an toàn và bền vững.

Việt Nam đang tận dụng lợi thế chi phí để tạo sức hút mạnh mẽ. Chi phí sinh hoạt và nhân lực tại TP.HCM hiện rẻ hơn khoảng 5 lần so với các trung tâm tài chính lớn như Singapore hay Dubai – một lợi thế cạnh tranh rõ rệt trong bối cảnh các công ty tài sản số đang tìm kiếm môi trường vận hành hiệu quả về chi phí nhưng vẫn đảm bảo chất lượng. Tuy nhiên, các chuyên gia cảnh báo rằng nếu không kiểm soát tốt, giá bất động sản có thể bị đẩy lên quá cao, làm mất đi lợi thế này. Vì vậy, tiêu chí phát triển bền vững được đặt ra: tỷ lệ 70% nhu cầu thực, 30% đầu cơ. Điều đó có nghĩa là IFC không chỉ là nơi giao dịch, mà phải là nơi sống, làm việc và phát triển thực sự, nơi các công ty tài sản số không chỉ đến để “lánh bão” mà để xây dựng lâu dài.

Để trở thành “bến đỗ an toàn”, IFC không thể chỉ dựa vào hạ tầng hay ưu đãi. Yếu tố then chốt là thể chế – một hệ thống pháp lý minh bạch, ổn định và được vận hành theo chuẩn mực quốc tế. Nghị quyết 68 và những bước đi tiếp theo như sửa đổi Nghị quyết 98, cùng với việc xây dựng IFC với cơ chế áp dụng luật quốc tế, đang mở đường cho sự thay đổi sâu rộng. Các doanh nghiệp tư nhân, trong đó có những tên tuổi lớn như Thắng Lợi Group, đang chủ động đề xuất đầu tư hạ tầng, bao gồm cả các tuyến metro, cho thấy sự chuyển dịch từ “đợi nhà nước” sang “cùng kiến tạo đô thị”. Điều này cho thấy, khi thể chế đủ linh hoạt, doanh nghiệp sẽ trở thành nhân tố chủ lực, biến IFC từ một dự án thành một hệ sinh thái sống động.

Trong bối cảnh thị trường chứng khoán Việt Nam đang nỗ lực nâng hạng từ cận biên lên mới nổi, với kỳ vọng hút 3–5 tỷ USD vốn quốc tế trong ngắn hạn và lên tới 25 tỷ USD vào 2030, IFC càng trở nên quan trọng. Đây không chỉ là nơi giao dịch tài sản truyền thống, mà còn là sân chơi cho các tài sản số, fintech, và các mô hình kinh doanh mới. Quản trị doanh nghiệp, minh bạch thông tin, bảo vệ cổ đông và tuân thủ chuẩn mực quốc tế đang trở thành “chìa khóa” để thu hút dòng vốn có trách nhiệm. Khi IFC vận hành hiệu quả, Việt Nam sẽ không chỉ là điểm đến của dòng vốn, mà còn là nơi các công ty tài sản số toàn cầu chọn làm “trụ sở khu vực” – một bến đỗ an toàn, ổn định và đầy tiềm năng trong kỷ nguyên số.



