Chuyện đáng chú ý trong những ngày gần đây xoay quanh khu vực cấm Chernobyl, Ukraine, khi ít nhất ba con chó hoang đột ngột xuất hiện với bộ lông màu xanh lam sáng lạ thường. Hình ảnh những “người bạn bốn chân” khác biệt này nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội, kéo theo hàng loạt bình luận, đồn đoán về lý do biến đổi màu sắc khó tin của chúng.

Nhiều người ban đầu lo lắng rằng màu xanh này là kết quả của đột biến gen từ tác động phóng xạ sau thảm họa Chernobyl năm 1986. Đây không phải là suy đoán vô lý, bởi trong tiềm thức nhiều người, vùng cách ly nổi tiếng thế giới này vẫn gắn liền với những bí ẩn về ảnh hưởng lâu dài của phóng xạ đối với sự sống động vật lẫn thực vật. Tuy nhiên, các nhà khoa học tham gia dự án “Những chú chó Chernobyl” đã nhanh chóng lên tiếng, khẳng định chắc chắn rằng màu sắc đặc biệt của những con vật này hoàn toàn không liên quan tới bức xạ.

Sau nhiều lần tiếp cận, theo dõi, các chuyên gia đã phát hiện nguyên nhân bất ngờ: những chú chó này đã lăn người trong chất lỏng màu xanh dương bị rò rỉ từ một nhà vệ sinh di động đã hỏng gần khu vực sinh sống. Theo lời bác sĩ thú y Jennifer Betz, giám đốc y tế của dự án, việc nhuộm màu này tuy trông kỳ lạ và đôi chút “ghê rợn” nhưng không gây hại cho sức khỏe của loài chó, miễn là chúng không liếm quá nhiều phần hóa chất dính trên lông.

Câu chuyện này được coi là minh chứng tiêu biểu cho cách thông tin sai lệch có thể lan truyền nhanh trên môi trường số, đặc biệt khi nội dung liên quan đến những vùng “đen” đầy bí ẩn. Chernobyl, với danh tiếng là nơi xảy ra thảm họa hạt nhân lớn nhất lịch sử, luôn là tâm điểm cho các tin đồn, truyền thuyết về sự sống đột biến. Nhưng thực tế, sau gần bốn thập kỷ, những chú chó ở đây không có gì khác biệt so với đồng loại ngoài vùng nhiễm xạ, ngoại trừ màu sắc lông mà nguyên nhân đã được làm rõ.

Sự việc cũng nhắc lại một hiện tượng tương tự năm 2021 tại Dzerzhinsk, Nga, khi một đàn chó lông xanh xuất hiện gần nhà máy hóa chất bỏ hoang, sau khi chúng lăn vào đống đồng sunfat – loại hóa chất công nghiệp màu xanh nhạt thường dùng làm thuốc trừ nấm. Điều này cho thấy, trước khi đưa ra nhận định cụ thể về bất kỳ hiện tượng lạ nào, cần có sự thăm dò kỹ lưỡng và ý thức trách nhiệm trong truyền thông khoa học.
Chernobyl, dẫu bao phủ bởi lớp bụi phóng xạ và những thương tích lịch sử khôn lường, vẫn là một hệ sinh thái mở, nơi những sinh vật không ngừng thích nghi, sinh tồn. Câu chuyện về “chó xanh” Chernobyl lần nữa góp phần thổi bay những ám ảnh về đột biến quái thai, thay vào đó là hình ảnh chân thật, đôi khi hài hước của sự sống bền bỉ, đầy bất ngờ giữa lòng “vùng cấm” đúng nghĩa.
Điểm nhấn trong toàn bộ câu chuyện này không chỉ là màu xanh kỳ lạ của lông chó, mà còn là bài học về sự tỉnh táo, thói quen đặt câu hỏi trước mọi tin đồn, cùng tính nhân văn của những dự án khoa học nghiêm túc vẫn đang ngày đêm làm việc để chăm sóc, kiểm soát quần thể động vật tại vùng đất này. Có lẽ, trong những góc khuất của lịch sử, dưới lớp phủ của phóng xạ và truyền thuyết đô thị, thiên nhiên vẫn luôn khiến chúng ta phải ngỡ ngàng bằng những cách bình dị nhất.


