Chiều 6/11, giữa lúc cơn bão số 13 ập đến gần huyện đảo Lý Sơn, Quảng Ngãi, không khí trên đảo vốn đã gấp gáp vì sóng lớn càng thêm tỏa một cảm giác lo lắng. Trên cầu cảng khu vực thôn Tây xã An Vĩnh, tiếng hô hoán bất ngờ dội lên. Ông Dương Quang Cường (44 tuổi), do mâu thuẫn gia đình đau buồn, đã nhảy xuống biển tự tử. Sóng lớn, gió mạnh, băng thét liên hồi trên bờ, ai cũng hiểu, ra ngoài lúc này là một hành động mạo hiểm đến chết người. Nhưng, từ đám đông vội vã lao ra hai bóng người, ông Phan Duy Quang (47 tuổi) và ông Lê Văn Sanh (37 tuổi), không do dự, nhảy lên chiếc thúng câu, chèo thẳng ra vùng biển đang sôi sục trong cơn bão.

Chỉ sau vài nhát chèo, mảnh thúng nhỏ mất hút giữa sóng trắng. Sau khi kịp đưa được ông Cường lên, cả ba bắt đầu cuộc vật lộn đầy tuyệt vọng để chống lại cơn phẫn nộ của biển cả. Sóng quật mạnh, thúng lật, cả ba rơi xuống biển, giữa khoảng cách mênh mông giữa trời và nước. Trên bờ, nhiều người chứng kiến chỉ biết đứng lặng trong lo âu khôn nguôi. Những nỗ lực tìm kiếm cứu hộ của chính quyền và người dân ngay lập tức diễn ra, nhưng sóng dữ khiến mọi kế hoạch đều gặp bế tắc. Tiếng thở dài, những cái lắc đầu, mắt ngân ngấn nước tưởng đã khép lại câu chuyện.

Nhưng ở ngoài khơi, cuộc chiến vẫn chưa dứt. Ba người đàn ông Lý Sơn kiên cường bám vào bè, phao cứu sinh, ăn chút cua, rong biển, táo, uống nước biển và chai nước vớ được để duy trì mạng sống. Họ phân tán, mỗi người trôi dạt một hướng, nhưng niềm khát khao sống vẫn mãnh liệt níu giữ mọi người. Sáng 8/11, sau hơn 40 tiếng lênh đênh, giữa bạt ngàn biển cả, tàu hàng Hải Nam 39 phát hiện và cứu được ông Quang, và tin vui nối tiếp nhau: ông Sanh được tàu An Vĩnh Express cứu nhờ kinh nghiệm tìm kiếm đầy quyết đoán của thuyền phó Lê Thanh Hùng; ông Cường cũng được tàu cá ngư dân cứu và chuyển về đất liền điều trị. Ba mạng sống, sau hai ngày tưởng chừng đã bị vùi dập, bất ngờ trở về với đất liền, khiến cả đảo bừng sáng một niềm vui ngỡ như không bao giờ có thể đến.

Sáng 10/11, ông Nguyễn Văn Huy, Chủ tịch UBND đặc khu Lý Sơn, đã đến tận giường bệnh của hai người hùng để trao giấy khen và lời động viên chân thành. Ông Huy không giấu nổi cảm xúc trước tấm gương sáng về lòng dũng cảm và tình người cao đẹp. Hai người dân đảo, sinh ra giữa đại dương, đang đi vào tháng năm lặng lẽ, bất ngờ viết lên câu chuyện khiến cả nước phải ngước nhìn. Họ không chỉ là những người sống sót, mà còn là nhân chứng sống động nhất cho sức mạnh của ý chí, sức mạnh của tình đồng đội, và sức mạnh của lòng tin vào sự sống.

Phía sau câu chuyện ấy là niềm cảm phục sâu sắc của cả cộng đồng, là bài học về sự can trường vượt lên nghịch cảnh, là niềm tự hào về tình người nơi biên hải. Ba mạng sống trở về, hai người hùng nhận bằng khen, nhưng giá trị thật sự không nằm ở những tờ giấy, mà là ánh sáng nó mang lại cho người dân đảo và cả nước. Niềm hi vọng không bao giờ tắt lịm trong tim, dẫu cho trước mặt là giông bão. Những người dân đảo Lý Sơn, bằng hành động của mình, một lần nữa đã chứng minh cho cả nước thấy rằng: khi tình người lên ngôi, không bão táp nào có thể quật ngã được lòng can đảm và sự nhân ái của con người.



