Câu chuyện của Yang Sora không chỉ là thảm kịch cá nhân mà còn là hồi chuông cảnh tỉnh đanh thép về bạo lực tình dục nơi làm việc tại làng giải trí Hàn Quốc. Người mẹ già nua giọng run run lên tiếng, kể lại cuộc đời ngắn ngủi của cô con gái tinh khôi, chăm chỉ và hiền lành, vừa mới vào đời đã bị nghiền nát bởi một chuỗi những hành vi tàn nhẫn mà nhiều năm sau vẫn khiến công chúng bàng hoàng. Sora khi đó là sinh viên cao học, vừa học vừa đi làm thêm tại một đoàn phim, với ước mơ được đứng trên sân khấu, góp chút ánh sáng cho điện ảnh nước nhà.
Thế nhưng, giấc mơ tuổi trẻ vỡ tan trong sự ám ảnh của những buổi tiệc, những lần ép rượu, và những căn phòng kín. Chỉ trong ba tháng, 12 người đàn ông – bao gồm cả trưởng nhóm phụ trách diễn viên quần chúng, các trợ lý đạo diễn, nhân viên kỹ thuật – đã thay phiên nhau quấy rối, hạ nhục và cưỡng hiếp Sora 40 lần. Họ tận dụng chức vụ, quyền lực, tìm mọi cách hù dọa, nhử ngọt, thậm chí giam giữ, tịch thu điện thoại, khiến nạn nhân gần như tê liệt, không biết thoát ra bằng cách nào. Những vết thương thể xác lành rồi, nhưng nỗi buồn đau, tủi nhục, sợ hãi tiếp tục dày vò tâm trí Sora. Em gái của cô, chứng kiến quá trình chuyển biến tâm lý theo chiều hướng tăm tối của chị, đã rơi vào trầm cảm nặng và cũng chọn cách kết liễu đời mình, mang theo bao tiếc nuối, chưa nói được thành lời. Đau thương chưa dừng lại, bởi cha của hai chị em cũng qua đời không lâu sau đó – một gia đình tan nát trong sự thờ ơ, phủ nhận của những kẻ cầm quyền thật giữa con đường nghệ thuật.
Dư luận Hàn Quốc những ngày gần đây ồn ào không chỉ vì mức độ man rợ của vụ việc, mà còn bởi thái độ phảng phất hoài nghi, thờ ơ của cảnh sát và xã hội lúc bấy giờ. Người mẹ của Yang Sora, với đôi mắt đỏ hoe, lần đầu kể lại toàn cảnh dưới ống kính truyền hình, mong mỏi công lý và sự thật được giải mã. Sora từng gửi đơn tố cáo, nộp bằng chứng, nhưng rốt cuộc vụ việc bị đóng lại với lý do thiếu chứng cứ khách quan. Các nghi phạm chối bỏ, khẳng định quan hệ tình dục diễn ra dựa trên sự đồng thuận. Họ tiếp tục xuất hiện trên phim trường, lạnh lùng trước tiếng khóc của người mẹ đang gào rú lên vì bất lực. Chương trình điều tra thực tế Smoking Gun của đài KBS2 phát lại những đoạn ghi chú tuyệt vọng của Sora để lại trước khi nhảy lầu: “Tôi đã phải qua đêm với nhiều người trong công ty. Tôi bị trưởng ban xâm hại. Mọi chuyện đều là một chương trình đã được lên kế hoạch.” Đó là tiếng kêu cứu tuy nhỏ bé nhưng còn lại dư âm mạnh mẽ, vang mãi trong lòng những người lạc quan vào công lý.
Hậu quả của vụ việc không chỉ dừng lại ở cái chết thương tâm mà còn dấy lên làn sóng phẫn nộ mạnh mẽ trong xã hội Hàn Quốc. Dư luận cho rằng, những kẻ lạm dụng chức quyền, thao túng nạn nhân bằng cách cô lập, đe dọa, hạ nhục là hành vi tội phạm khó lượng thứ, và phải được xử lý nghiêm minh dù cho xảy ra ở đâu, lúc nào. Câu chuyện của Yang Sora cũng tạo sức ép lớn lên hệ thống pháp luật, buộc các cơ quan chức năng phải nhìn lại trình tự điều tra, bảo vệ quyền lợi và sự an toàn của nạn nhân trong các vụ bạo lực tình dục. Đồng thời, hy vọng lớn nhất được đặt ra là những người yếu thế, nhất là phụ nữ trong ngành giải trí, sẽ không còn hóa đá trong nỗi sợ, không còn đơn độc trong hành trình đòi lại sự thật và công lý cho chính mình.
Hiện tại, người mẹ già của Yang Sora vẫn tiếp tục đấu tranh, mong được gặp công lý dù chỉ một lần trước khi nhắm mắt xuôi tay. Bà nói, tiếng nói của bà là tiếng nói của Sora, của cả những nạn nhân vô danh khác chưa dám lên tiếng. Cái chết của Yang Sora không còn là một vụ án đơn lẻ, mà đã trở thành biểu tượng cho sự đổ vỡ niềm tin vào ngành công nghiệp giải trí, đòi hỏi phải có một cuộc cách mạng về tư duy bảo vệ, giáo dục, và đạo đức nghề nghiệp nơi phim trường. Chừng nào còn xuất hiện những kẻ núp bóng quyền lực để lạm dụng phụ nữ, thì chừng đó, xã hội vẫn còn nợ nạn nhân những câu trả lời, những tiếng nói công bằng.