Tháng 6/2023, Kristel Candelario tại Cleveland, bang Ohio, đã rời nhà suốt 10 ngày để du lịch đến Detroit và sau đó là Puerto Rico, trong khi để lại con gái 16 tháng tuổi, bé Jailyn, một mình trong căn nhà. Khi trở về, Kristel phát hiện con gái bất tỉnh trong chiếc cũi bẩn thỉu, dính phân và nước tiểu, bé đã tử vong do mất nước nghiêm trọng. Vụ việc được cảnh sát Cleveland đánh giá là một trong những án mạng kinh hoàng nhất họ từng xử lý.
Kristel sau đó nhận tội giết người nghiêm trọng và gây nguy hiểm cho trẻ em, bị kết án tù chung thân không được ân xá. Trong trại giam, cô lần đầu lên tiếng về hành động của mình, thừa nhận đó là quyết định bốc đồng trong cơn trầm cảm và suy sụp tâm thần nghiêm trọng từng phải nhập viện. Cô cho biết mình từng nghĩ đến chuyện tự sát và chỉ muốn thoát khỏi áp lực cuộc sống chứ không hề nghĩ đến kỳ nghỉ hay hưởng thụ.
Candelario khẳng định đã giao con cho mẹ ruột trông nom trước khi đi, tuy nhiên trên thực tế bé Jailyn hoàn toàn bị bỏ mặc. Những người đi cùng chuyến du lịch cũng nhận thấy cô có dấu hiệu bất ổn tâm thần, thậm chí bạn trai cô từng nhớ đến con bé nhưng Kristel như đưa con vào quên lãng tâm trí mình.
Vụ án này làm dấy lên nhiều tranh luận về vai trò của sức khỏe tâm thần trong các vụ bạo hành, bỏ rơi trẻ nhỏ. Trường hợp của bé Jailyn là lời cảnh tỉnh cho xã hội về việc cần có sự hỗ trợ tốt hơn cho những người mẹ bị trầm cảm nặng và những đứa trẻ có nguy cơ bị đối xử tàn nhẫn.